Đăng nhập
Đăng ký
Thông tin uteen
Trang Chủ
TẾT
Tết Khỏe
Tết Khám Phá
Cẩm Nang Ngày Tết
Góc Sinh viên
Cơ hội việc làm
Kỹ năng mềm
Balô sẵn sàng!
24h HOT
Xã hội
Cộng đồng mạng
HOT Teen
Hot boy/Hot girl
Học đường
Yolo
Star
Paparazzi
Scandal
Showbiz
Musik
Ciné
TV Show
Mode
Trend
Star Style
Mix & Match
Vui-Độc-Lạ
Độc-Lạ
Blog cảm xúc
Yêu
Nhật ký trái tim
DIY
Đẹp +
Địa chỉ rỉ tai
Bản tin khuyến mại
XX-XY
Tò mò
Sức khỏe
Sport
Tin tức Thể thao
Bên lề
Fun Horo
2-Tek
Tin Hi-tech
Thủ thuật
Yêu
Nhật ký trái tim
Chan chứa tình yêu “Em hòa màu thủy chung”
Có mặt tại Hải Phòng những ngày này để chấm giải báo chí Diên Hồng, nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh xao xuyến trước những sắc hoa và cảnh vật nơi đây mà "tức cảnh sinh tình".
Bình yên trong tâm hồn
Sinh ra trong gia đình có hoàn cảnh khó khăn ở miền núi nên mẹ lúc nào cũng dặn dò Nguyệt phải cố gắng vươn lên. Trong mắt mẹ, Nguyệt phải đi học ở thành phố rồi tìm một công việc lương cao ở đó thì mới có thể thoát nghèo.
Mong ước giản dị
Ngồi trước mặt tôi là một cô bé khoảng 20 tuổi, luôn nở trên môi nụ cười đôn hậu, vẻ mặt rạng ngời hạnh phúc. Nét hồn nhiên tươi trẻ, tinh nghịch thật tương phản với đôi mắt sâu thẳm, đầy trắc ẩn và lặng lẽ như nước hồ thu. Vậy mà tôi sắp phải hỏi cô những điều làm chính tôi cũng phải cảm thấy khó khăn.
Nơi của thời xa xôi còn đó
Quán bia hè phố Brussels, Bỉ, chị ngồi đối diện nhìn anh cầm cốc bia sủi bọt, chợt nhớ về chuyện 28 năm trước…
Ngọn nến vẫn tỏa sáng
Chiều nay, vừa đi làm về vợ tôi đã nói: cô Châu dạy Pháp văn cho thằng Bi nhà mình mất rồi.
Vội đến rồi đi
Chị gặp anh trong bữa tiệc cuối năm do một công ty đối tác mời. Anh bề ngoài lịch lãm, cao ráo. Chị lúc đó cũng đã lớn tuổi, ngoài 30.
Chồng ơi, em mệt mỏi lắm rồi!
Chị mở mắt ra, cảm giác đầu tiên là mùi mồ hôi hơi nồng. Khi cảnh vật rõ hơn, chị thấy anh ngồi cạnh chị, vẫn đang mang bộ đồ lao động dính đầy vôi vữa.
Khóc không nước mắt...
Buồn bã, bực dọc, chán chường, đau đớn, tủi nhục… là điều khiến người ta dễ phát khóc. Nhưng khi những cảm xúc như may mắn, hạnh phúc, sung sướng được đẩy lên tột đỉnh, cũng làm người ta dễ rơi lệ.
So chồng...
Ở cái xứ mà đàn bà cả làng chạy chợ, còn đàn ông ở nhà thực hiện “thiên chức” trông nhà, chăm con thì “nhàn cư vi bất thiện” là điều không chóng cũng chày. Đàn bà rảnh rỗi thì cùng lắm chỉ túm năm tụm ba để buôn chuyện; nhưng nam nhi đại trượng phu lại khác.
“Dính” cả ba!
Sau hơn 10 năm con trai lấy vợ, ra ở riêng, lần đầu tiên ông Thông “đá xoáy” con trai rằng: “Thứ nhất vợ dại trong nhà, thứ nhì nhà dột, thứ ba nợ đòi”. Số mày “nhọ" nên dính cả ba, lỗi cũng do không nghe lời cha, vậy nên ráng chịu khổ con ạ.
Lặng lẽ Đông về trên góc phố...
Gió bắt đầu thổi nhẹ, lạnh đến tê người. Mọi người hình như đã chui vào những căn nhà nhỏ bé của phố Hà Nội. Từng cây bàng nơi góc phố đang lắc đầu nghiêng nhẹ theo chiều gió. Hình như cây cũng lạnh lắm thì phải.
Mình lại cưới nhau em nhé?
Chị lại xúng xính trong bộ áo dài truyền thống hoa văn tuyệt đẹp mà khi mặc vào ai cũng phải trầm trồ. Có người hỏi sao chị không mặc áo dài cưới của phương Tây? Chị chỉ mỉm cười.
Đứa em trai của mẹ
Chị gọi người cậu của mình như vậy một cách trìu mến, vì cậu luôn hiện trước mắt chị là người em trai ngoan ngoãn với mẹ mình…
Muộn màng tìm nửa cuộc đời
Không phải ai lấy chồng lấy vợ cũng đúng tuổi như mong muốn. Anh lúc quá bốn mươi mới lấy chị. Ấy vậy mà sau chỉ gần 10 năm, anh đã được chị “cho” những 3 đứa con đáng yêu, 2 gái và 1 trai!
Mong ước của mẹ
Mẹ của chị năm nay đã ngoài 80. Dù vậy, ơn trời bà vẫn còn khỏe mạnh, nhanh nhẹn. Bà có nhiều con nhưng hiện chỉ ở một mình. Căn nhà rộng thênh thang do các con gom góp xây cho bà như khiến nhà trở nên trống vắng.
Mẹ già như chuối chín cây
Chị nhận được điện thoại của người chị thông báo rằng ở quê chuẩn bị làm mới nhà thờ họ và bổ cứ một suất đinh là chừng ấy tiền. Điều làm chị suy nghĩ, thế là mẹ già của mình lại có việc để lo.
Cày gãy tại “môm”!
“Cày gãy tại môm, chồng đánh tại mồm” là câu của các cụ ở quê khi nói về những phụ nữ vì lắm mồm mà bị đức lang quân bạo hành...
Tạm ứng tình yêu
Chị yêu anh vì gì nhỉ? Nhiều lúc chị tự hỏi như vậy vì anh không có gì đặc biệt ngoài những lời hứa hẹn về điều này, điều nọ sẽ dành cho chị.
Ngôi nhà mơ ước của chị
Ngày chị làm nhà, ai cũng mừng cho chị. Mọi người thỉnh thoảng xem căn nhà đó đã làm đến đâu, xong chưa…
Trên đường đời tưởng như thoáng qua nhau...
Chị nghe tin anh lấy vợ hơi muộn, khi anh đã có cháu trai khỏe bụ bẫm, cặp mắt giống anh đến lạ. Mọi người cũng hỏi chị, sao hai người thân nhau thế mà đến việc anh ấy lập gia đình chị cũng không biết?
Cuộc hẹn không còn trong mong ước
Chị chần chừ trước khi nhắn tin cho anh. Nhưng rồi chị vẫn nhắn: “Anh ơi, mai em có chuyện muốn hỏi anh nhé”. Chị biết, anh sẽ trả lời đồng ý ngay với chị, bao giờ cũng thế…
Cuộc gọi lúc tảng sáng
Chị thức giấc lúc 5 giờ sáng. Đang chuẩn bị đứng dậy chuẩn bị cho một ngày mới với nhiều việc trước mắt thì tiếng chuông điện thoại reo. “Số lạ”, chị thầm nghĩ…
Lòng bao dung
Chị vẫn nhớ như in lần anh về thú tội với chị. Đó là lúc anh đi uống rượu về và lấy hết sức can đảm cho chị biết anh đã có con ngoài luồng. Chị thấy trời đất bỗng quay cuồng.
Khoảng cách tình yêu
Chị nhớ như in hôm anh đứng trên cầu dang hai tay chắn xe chị, khuôn mặt đỏ bừng vì thẹn thùng. Lúc đó anh không nói gì, nhưng chị biết tình cảm đó là như thế nào. Đến giờ chị vẫn biết, sau mấy chục năm gặp lại, dù khuôn mặt của anh không còn vẻ ngây thơ nữa…
Cái bóng của chồng
Chị gặp anh gần như do bố mẹ sắp đặt, do họ quen thân với bố mẹ của anh. Đám cưới diễn ra sau chỉ mấy lần hai nhà tổ chức gặp gỡ. Bản tính của chị từ nhỏ đã nhút nhát, cam chịu nên cũng không phản đối gì về mối nhân duyên đã định sẵn.
Tình xưa cũ
Họ lại gặp nhau trong một buổi tối thân mật. Hai cặp mắt nhìn nhau nhanh rồi lảng tránh. Lúc đó chị đang tay trong tay với chồng…
Hoa nở muộn
Hôm nay, chị và anh tổ chức đám cưới, thực ra chỉ là một tiệc cưới nhỏ gọn, do dịch bệnh Covid-19 vẫn còn.
[Gia đình] Người chồng cần mẫn
Trước khi lấy anh, chị đã biết anh là người của công việc, cần mẫn đến quên mình. Đó là điều khiến chị thấy anh là thú vị nhưng rồi… trở nên bực bội.